Mỉ Nương hỡi! Ngàn đời em có biết,
Có một người tha thiết mãi yêu em.
Vì bất công mà lỡ mối tơ duyên,
Phải ôm hận dưới đại dương cuồng sóng nổ
Em còn nhớ buổi cầu hôn hôm đó.
Trước sân rồng ta đã trổ oai linh,
Sức oai hùng đâu thua kém Sơn Tinh
So tài phép ngang bàng thần núi Tản,
Nhưng vua cha đã bất công gia hạn,
Voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao.
Những thứ đó chỉ có ở núi cao,
Mà ta lại là thần coi dưói biển,
Ta có thể dùng cuồng phong bạo lực,
Tung sóng triều dâng ngập núi Tản Viên,
Nhưng chỉ sợ làm hại đến em
Và không muốn máu muôn dân phải đổ,
Em có thấy đại dương cuồng sóng nổ,
Là mỗi lần ta thương nhớ đến em
Mãi ngàn đời sóng không thể lặng yên,
Vì Vua biển chưa quên tình tuyệt vọng.