Trường THPT Lương Thế Vinh Lớp 10a2
Trường THPT Lương Thế Vinh Lớp 10a2
Trường THPT Lương Thế Vinh Lớp 10a2
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Trường THPT Lương Thế Vinh Lớp 10a2

 
Trang ChínhTrang Chính  PortalPortal  GalleryGallery  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng Nhập  
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 
Rechercher Advanced Search
Latest topics
» Toan 9......
Tuyen tap bai van hay EmptySun May 08, 2011 4:59 pm by *..*[P]uPu

» sssssssssssssssssssss
Tuyen tap bai van hay EmptySat Apr 16, 2011 3:56 pm by *..*[P]uPu

» nếu....
Tuyen tap bai van hay EmptyThu Jul 08, 2010 5:42 pm by doremonunu

» Mưa và nổi bùn :oops:
Tuyen tap bai van hay EmptyFri Jul 02, 2010 10:15 am by doremonunu

» Thử bói tình yêu qua số phone!!(dành cho ng đang có ng để thương)
Tuyen tap bai van hay EmptySun Jun 27, 2010 11:17 am by doremonunu

» Ghé chơi !!!!
Tuyen tap bai van hay EmptySun Jun 27, 2010 11:09 am by doremonunu

» Bói Qua Nick ... ^_^
Tuyen tap bai van hay EmptySun Jun 27, 2010 11:02 am by doremonunu

» Hình lớp cuối năm nè :x
Tuyen tap bai van hay EmptySun Jun 13, 2010 9:36 am by L.L.H.H

» Con vật tinh thần của bạn?
Tuyen tap bai van hay EmptyFri Jun 11, 2010 11:21 am by bosua ymmy

Navigation
 Portal
 Diễn Đàn
 Thành viên
 Lý lịch
 Trợ giúp
 Tìm kiếm
Diễn Đàn
Affiliates
free forum

Top posters
doremonunu
Tuyen tap bai van hay Vote_lcapTuyen tap bai van hay Voting_barTuyen tap bai van hay Vote_rcap 
*..*[P]uPu
Tuyen tap bai van hay Vote_lcapTuyen tap bai van hay Voting_barTuyen tap bai van hay Vote_rcap 
bosua ymmy
Tuyen tap bai van hay Vote_lcapTuyen tap bai van hay Voting_barTuyen tap bai van hay Vote_rcap 
DevilTear_H.T.N.P
Tuyen tap bai van hay Vote_lcapTuyen tap bai van hay Voting_barTuyen tap bai van hay Vote_rcap 
buzzknight
Tuyen tap bai van hay Vote_lcapTuyen tap bai van hay Voting_barTuyen tap bai van hay Vote_rcap 
minhphuc619
Tuyen tap bai van hay Vote_lcapTuyen tap bai van hay Voting_barTuyen tap bai van hay Vote_rcap 
L.L.H.H
Tuyen tap bai van hay Vote_lcapTuyen tap bai van hay Voting_barTuyen tap bai van hay Vote_rcap 
designer
Tuyen tap bai van hay Vote_lcapTuyen tap bai van hay Voting_barTuyen tap bai van hay Vote_rcap 
TTT_410
Tuyen tap bai van hay Vote_lcapTuyen tap bai van hay Voting_barTuyen tap bai van hay Vote_rcap 
nhoctrang_loves
Tuyen tap bai van hay Vote_lcapTuyen tap bai van hay Voting_barTuyen tap bai van hay Vote_rcap 

 

 Tuyen tap bai van hay

Go down 
2 posters
Tác giảThông điệp
*..*[P]uPu
Admin
*..*[P]uPu


Tổng số bài gửi : 142
Points : 189
Reputation : 0
Join date : 02/09/2009
Age : 30
Đến từ : Tử Cấm Thành !!!!!!!!!

Tuyen tap bai van hay Empty
Bài gửiTiêu đề: Tuyen tap bai van hay   Tuyen tap bai van hay EmptyFri Sep 18, 2009 8:44 pm

Bản chất của thành công

Đã bao giờ bạn tự hỏi thành công là gì mà bao kẻ bỏ cả cuộc đời mình theo đuổi? Phải chăng đó là kết quả hoàn hảo trong công việc, sự chính xác đến từng chi tiết? Hay đó là cách nói khác của từ thành đạt, nghĩa là có được một cuộc sống giàu sang, được mọi người nể phục? Vậy thì bạn hãy dành chút thời gian để lặng mình suy ngẫm. Cuộc sống sẽ chỉ cho bạn có những người đạt được thành công theo một cách giản dị đến bất ngờ.

Thành công là khi bố và con trai có dũng khí bước vào bếp, nấu những món ăn mẹ thích nhân ngày 8-3. Món canh có thể hơi mặn, món cá sốt đáng lẽ phải có màu đỏ sậm thì lại ngả sang màu… đen cháy. Nhưng nhìn mâm cơm, mẹ vẫn cười. Bởi vì hai bố con không thể thành công trên “chiến trường” bếp núc, nhưng lại thành công khi tặng mẹ “đoá hồng” của tình yêu. Một món quà ý nghĩa hơn cả những món quà quý giá, hạnh phúc ấy long lanh in trong mắt mẹ.

Thành công còn là hình ảnh một cậu bé bị dị tật ở chân, không bao giờ đi lại bình thường được. Từ nhỏ cậu đã nuôi ước mơ trở thành cầu thủ bóng đá. Sau bao nỗ lực khổ luyện, cậu bé trở thành cầu thủ dự bị trong một đội bóng nhỏ, và chưa bao giờ được chính thức ra sân. Nhưng đó không phải là thất bại. Trái lại, thành công đã nở hoa khi cậu bé năm xưa, với bao nghị lực và quyết tâm, đã chiến thắng hoàn cảnh để theo đuổi ước mơ từ ngày thơ bé. Thành công ấy, liệu có mấy người đạt được?

Sau mỗi mùa thi đại học, có bao “sĩ tử” buồn rầu khi biết mình trở thành “tử sĩ”. Hai bảy điểm, cao thật đấy. Nhưng cao mà làm gì khi NV1 lấy tới hai bảy phẩy năm? Đó thật ra không phải là thất bại, chỉ là khi thành công - bị - trì - hoãn mà thôi. Cuộc sống vẫn chào đón họ với NV2, NV3. Quan trọng là họ đã nỗ lực hết sức để khẳng định mình. Đó là ý nghĩa vẹn nguyên của các kỳ thi, và cũng là bản chất của thành công.

Ngày còn nhỏ, tôi đã được đọc một câu chuyện rất xúc động. Chuyện kể về một cậu bé nghèo với bài văn tả lại mẹ - người phụ nữ đã che chở cuộc đời em. Cậu bé viết về một người mẹ với mái tóc pha sương, với đôi bàn tay ram ráp nhăn nheo nhưng dịu hiền và ấm áp. Cậu kết luận rằng: bà ngoại là người mẹ - người phụ nữ đã nâng đỡ em trong suốt hành trình của cuộc đời. Bài văn lạc đề, phải về nhà viết lại. Nhưng đó mới chính là một tác phẩm thành công, bởi ở đó chất chứa tình yêu thương của đứa cháu mồ côi dành cho bà ngoại. Liệu có thành công nào, tình cảm nào thiêng liêng hơn thế?

Nhiều năm trước, báo chí từng vinh danh một cậu học trò nghèo thi đậu đại học với vị trí thủ khoa. Đối với cậu, đó là một thành công lớn. Nhưng có một thành công khác, lặng thầm mà lớn lao, đó là chiến thắng của một người cha gần 20 năm trời đạp xích lô nuôi con ăn học. Bao niềm tin và hi vọng hiện lên trên gương mặt vốn đã chịu nhiều khắc khổ. Và ngày con trai đậu đại học cũng là ngày tốt nghiệp khoá - học - của - một - người - cha.

Tôi biết có một nữ sinh tốt nghiệp đại học với tấm bằng loại ưu gần hai mươi năm trước. Với tài năng của mình, cô có thể gặt hái thành công trên con đường sự nghiệp và danh vọng. Nhưng cô sinh viên năm ấy đã chấp nhận hi sinh những cơ hội của đời mình để trở thành một người vợ đảm đang, một người mẹ dịu hiền của hai cô công chúa nhỏ. Cho tới bây giờ, khi đã là một phụ nữ trung niên, Người vẫn nói với tôi rằng: “Chăm sóc bố và hai con chu đáo, đối với mẹ đã là một thành công lớn”. Mỗi khi nghe câu nói ấy, tôi lại rơi nước mắt. Gia đình là hạnh phúc, là thành quả đẹp đẽ của đời mẹ, và chúng tôi phải cảm ơn mẹ vì điều đó.

Con người luôn khát khao thành công, nhưng mù quáng theo đuổi thành công thì thật là vô nghĩa. Bạn muốn mình giàu có, muốn trở thành tỷ phú như Bill Gates? Vậy thì hãy gấp đồng tiền một cách cẩn thận rồi trao nó cho bà cụ ăn xin bên đường. Với việc làm đẹp đẽ ấy, bạn sẽ cho mọi người hiểu được bạn không chỉ giàu có về vật chất mà còn giàu có tâm hồn. Khi đó, bạn đã thực sự thành công.

Cũng có khi bạn ước mơ thành công sẽ đến với mình như đến với Abramovich - ông chủ của đội bóng toàn những ngôi sao? Thành công chẳng ở đâu xa, chỉ cần bạn dành thời gian chăm sóc cho “đội bóng” của gia đình bạn. Ở đó, bạn nhận được tình yêu thương vô bờ bến, thứ mà Abramovich không nhận lại được từ những cầu thủ của ông ta. Thành công đến với mọi người một cách giản dị và ngọt ngào như thế!

Bạn được sinh ra, đó là một thành công vĩ đại của cha và mẹ. Trách nhiệm của bạn là phải gìn giữ cho vẻ đẹp hoàn thiện của thành công ấy. Đừng bao giờ ủ ê nghĩ rằng cuộc sống là một chuỗi của thất bại, bởi như một giáo sư người Anh từng nói: “Cuộc sống này không có thất bại, có chăng là cách chúng ta nhìn nhận mọi việc mà thôi”. Còn đối với tôi, thành công là khi ai đó đọc được bài viết nhỏ này. Có thể sẽ chẳng được điểm cao, nhưng gửi gắm được những suy nghĩ của mình vào trang viết, với tôi, đó là một thành công.
Về Đầu Trang Go down
https://10a2.darkbb.com
*..*[P]uPu
Admin
*..*[P]uPu


Tổng số bài gửi : 142
Points : 189
Reputation : 0
Join date : 02/09/2009
Age : 30
Đến từ : Tử Cấm Thành !!!!!!!!!

Tuyen tap bai van hay Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tuyen tap bai van hay   Tuyen tap bai van hay EmptyFri Sep 18, 2009 8:48 pm

Tôi chỉ cần một khe hở

Tương truyền, những đứa trẻ tinh khôn trong câu chuyện thần thoại “Cây Đèn thần” không bao giờ bị giam hãm được. Chỉ cần một khe hở, cho dù khe hở đó nhỏ thế nào đi nữa, thì chúng vẫn có thể biến thành làn khói bay lách ra ngoài. Thế nhưng, khe hở đó, chỉ là một khoảnh trống nho nhỏ đã bị thế giới của tôi mạt sát. Do vậy mà, trái tim tôi không thể hô hấp được nữa.

Khi tôi lớn lên trong vòng tay âu yếm của cha mẹ, xuất sắc đã trở thành tập quán của tôi. Cha mẹ không thể chấp nhận được sự tầm thường, do vậy mà tôi buộc phải đi vào trong chiếc lồng kín. Cha mẹ sắp đặt sẵn thế giới cho tôi, không dành cho tôi một chút khoảnh trống nào. Cha nói, con nhất định là giỏi nhất. Thế nhưng cha đâu biết rằng, tôi đâu có muốn mình giỏi nhất, tôi không muốn bay vờn trong kho toán Ô-lim-pích, cũng không muốn luẩn quẩn trong đống chữ cái chồng chất. Tôi chỉ muốn, chỉ muốn có một khe hở, cấu trúc nên thế giới của riêng tôi; Tôi chỉ muốn, chỉ muốn có một khoảnh trống, để tôi tự tô vẽ lên đó.

Hồi sắp tốt nghiệp cấp hai, giáo viên chủ nhiệm tặng cho tôi một câu: “Hãy làm nên bản thân mình!” Không ai biết được rằng, trong đêm trường tối mịt, tôi thường khát khao ôn lại câu nói này hằng ấp ủ trong lòng. Tôi cũng khát khao cha mẹ dành cho tôi một chút khoảnh trống, để tôi chắp cánh bay xa. Thế nhưng, cha mẹ thường khuyên tôi phải ngoan ngoãn, và yêu cầu tôi phải ngoan ngoãn, yêu cầu tôi phải trở thành xuất sắc nhất. Tôi từng thử cưỡng lại cha mẹ, song sự rắn rỏi của tôi thường bị những lời âu yếm mềm mại của cha mẹ làm cho hoà tan. Thế là, tôi vùi đầu vào sách vở, dùi mài kinh sử, buộc mình làm những việc mà mình không có hứng thú chút nào.

Tôi tưởng mình đã trở nên đờ đẫn, không còn biết cưỡng lại cha mẹ nữa. Thế nhưng khi nhìn thấy dòng chữ “Hãy dành cho mình một chút khoảnh không” bằng bút chì, thì thành lũy trong trái tim tôi liền bị đổ vỡ, đây chính là dòng chữ muôn ngàn lần xuất hiện trong lòng tôi. Giây phút này, tôi chỉ muốn lớn tiếng rằng: “Cha mẹ kính yêu của con, hãy dành cho con một chút khoảnh trống.”

Biết bao học sinh phấn đấu gian khổ trong đêm tối, những giọt nước mắt của họ đã thấm ướt cả mảnh đất này. Rất có thể các bạn học sinh lớp 12 còn có chút mơ hồ, thế nhưng tình cảnh của những bạn buộc phải học lại đã bị núi sách biển đề làm cho ngạt thở. Cha mẹ yêu cầu tôi học lại, tôi lặng lẽ gật đầu. Cha mẹ liền nhét đầy sách vở vào trong căn phòng nhỏ của tôi, rồi sắp xếp lịch thời gian cho tôi, khiến tôi ngay cả khoảnh khắc để ngó ra ngoài cửa sổ cũng không có, hai mảnh kính cận của tôi không ngừng tăng thêm độ dày. Tôi cảm thấy mình như bị nhốt trong căn nhà bằng đá kín mít không có khe hở, ngoài ôn tập làm bài tập ra, không còn sự lựa chọn gì cả. Đó là quãng thời gian mà đến nay nghĩ lại vẫn cảm thấy chua xót, từ nhỏ đến lớn, tôi phải nghe lời cha mẹ. Cho dù tôi hoàn toàn không cần phải học lại một năm nữa, hoàn toàn có thể lựa chọn ngôi trường đại học hạng thứ, song tôi vẫn buộc phải đầu hàng trước đôi mắt thiết tha của cha mẹ.

Tôi chỉ cần một khe hở nhỏ, để tôi có thể chạm tay với tuổi xuân của mình. Có người nói, tuổi xuân chính là những giọt thương cảm rực rỡ. Thế nhưng, tôi đâu có rực rỡ, mà cũng không có thương cảm, chỉ có nỗi niềm đau xót— nỗi đau đã bị sắp đặt suốt 19 năm ròng.

Cha mẹ của con ơi, tuy cha mẹ không nghe thấy tiếng lòng của con, song con vẫn phải nói. Hãy dành cho con một chút khoảnh trống, hãy để cho con lựa chọn con đường mà mình muốn đi. Con biết cha mẹ yêu thương con, thế nhưng tình thương yêu đó không nên là sợi giây vô hình trói buộc con lại.

Hãy dành cho con một khe hở, hãy để cho con một chút khoảnh trống. Con không phải chạy trốn như những đứa trẻ tinh khôn trong câu chuyện thần thoại “Cây đèn Thần”, mà con chỉ muốn làm chính bản thân mình!
Về Đầu Trang Go down
https://10a2.darkbb.com
*..*[P]uPu
Admin
*..*[P]uPu


Tổng số bài gửi : 142
Points : 189
Reputation : 0
Join date : 02/09/2009
Age : 30
Đến từ : Tử Cấm Thành !!!!!!!!!

Tuyen tap bai van hay Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tuyen tap bai van hay   Tuyen tap bai van hay EmptyFri Sep 18, 2009 8:54 pm

Tuyen tap bai van hay 13-12-c

Có người từng hỏi qua Beckett, nhân vật Godot trong tác phẩm của ông ở đâu? Beckett trả lời rằng: “Nếu tôi mà biết, thì đã cho các vị biết từ lâu rồi.”

Chờ đợi Godot, nhưng liệu Godot là ai? Nếu như chưa làm sáng tỏ vấn đề này, thì cho dù Godot đứng ở trước mặt, chúng ta vẫn cứ xa lạ như người qua đường, đi sát vai mà không biết.

Trong tâm trí của chúng ta, “Godot” chính là sự yên tĩnh về tinh thần, thanh bạch về tư tưởng trong cõi lòng của con người hiện đại đã vắng đi từ lâu. Chúng ta đã đắm chìm trong sự huyên náo và sôi động từ lâu, những thứ như niềm tin, lý tưởng và tình bạn đã bị lãng quên và trở nên xa lạ.

Godot chính là niềm tin. Từ xưa đến nay đều có chung cảm nhận con người là bé nhỏ. Song trước thế mạnh của nền văn minh máy móc, cõi lòng con người lại ngày càng trở nên yếu đuối, ngọn lửa niềm tin càng trở nên mập mờ. Tất nhiên, con người chẳng qua chỉ như cọng rơm ngọn cỏ, là thứ yếu đuối nhất trong khoảng không vũ trụ, thế nhưng con người lại là cọng rơm biết suy nghĩ có tư tưởng, con người là sức mạnh tinh thần mà muôn vật không thể sánh được.

“Con người chỉ là tia lửa, được niềm tin từ hôm nay đưa đến ngày mai.” Chỉ cần niềm tin không bị dập tắt, thì ngọn lửa cũng không bao giờ tắt. Ngày Godot trở về sẽ không còn bao xa nữa.

Godot là lý tưởng. “Giấc mơ của thời niên thiếu chính là mộng tưởng của làn gió, niềm tin của thanh niên chính là nỗi nhớ dài dằng dặc.” Đây là bài hát mà các tay thủy thủ của Bắc Âu thường cất lên khi đi biển xa. Khi chúng ta vừa cất bước trên chặng đường nhân sinh, nên suy nghĩ rằng, phải chăng ta đã chuẩn bị sẵn lý tưởng để mà thực hiện. Con người nếu như không có lý tưởng, thì sẽ lâm vào tình cảnh đợi chờ trống trải vô bờ bến. Để cuộc đời trôi đi một cáchuổng phí, vậy thì tại sao mà chúng ta lại không gây dựng lý tưởng ngay từ bây giờ, để nghênh đón sự hiện diện của Godot?

Godot còn là đạo đức. Khi chúng ta cất bước lên con đường nhân sinh, chớ có quên rằng mình nên ấp ủ trái tim lương thiện, mang theo đạo đức mà lên đường. Người xưa muốn lập thân lập nghiệp, trước hết phải lập đức. Đạo đức như làn gió, công trạng sự nghiệp như cỏ cây, gió thổi ở trên, cây cỏ tất phải rạp xuống, chỉ cần tiến lên ắt sẽ thành công. Con người thời nay quá trọng lợi ích mà nhẹ nghĩa tình, đến nỗi thiếu sự tin cậy lẫn nhau, trong lòng làm sao mà không khỏi cô đơn, không khỏi mong mỏi? Nếu chúng ta dàn xếp quan hệ giữa mọi người bằng tình thương của mình, thì chúng ta sẽ cảm thấy ngay được là mình đang đắm mình trong dòng tình thương đầy ắp.

“Đi tìm ai đó trong đám đông muôn ngàn lần vẫn không thấy, bỗng quay đầu, người đó lại đang ở ngay nơi ngọn lửa sắp tắt.” Chỉ cần chúng sắt son với niềm tin nhân sinh, gây dựng lý tưởng rộng lớn, mang theo đạo đức lên đường, thì sẽ phát hiện “Godot” chẳng qua là ở ngay trước mặt chúng ta.

Thực ra, Godot chưa bao giờ rời khỏi chúng ta, Godot luôn ở bên cạnh chúng ta, chỉ vì bước chân chúng ta quá vội vàng trên đường đời, bận rộn với các việc vụn vặt, đến nỗi làn gió thổi qua bên mình cũng không hề có cảm giác. Thực ra, người mà chúng ta luôn luôn chờ đợi lại chính là Godot, Godot luôn luôn mong ngóng mọi người sớm phát hiện mình, khiến con người có thể trở về với sự thống nhất của tâm hồn và thể xác.Hôm nay, Godot đã đến rồi, mong mọi người hãy nắm bắt Godot, khiến cho ngay mai Godot không đến nỗi lại xa rời chúng ta.
Về Đầu Trang Go down
https://10a2.darkbb.com
*..*[P]uPu
Admin
*..*[P]uPu


Tổng số bài gửi : 142
Points : 189
Reputation : 0
Join date : 02/09/2009
Age : 30
Đến từ : Tử Cấm Thành !!!!!!!!!

Tuyen tap bai van hay Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tuyen tap bai van hay   Tuyen tap bai van hay EmptyFri Sep 18, 2009 8:59 pm

Tôi không biết vận mệnh cuộc đời của mình rồi sẽ ra sao, chẳng qua mới chỉ vừa cất bước có một phần tư của đường đời, thật khó mà lường trước được. Song, nguyện cảnh cho tôi biết rằng, vận mệnh không phải là do trời định đoạt sẵn, vận mệnh chỉ có thể nắm trong tay mình. Muốn có được niềm hạnh phúc sáng ngời, thì phải đi cày cấy, đi đúc kết, phải chi phối bản thân mình, làm chủ vận mệnh của mình.

Tôi không biết nẻo đường trước mặt có bao nhiêu đoạn khúc khuỷu, mặc dù còn ít tuổi, nhưng sự từng trải của tôi từng rơi xuống đầm lầy, từng bị mưa sa gió táp, khiến tôi biết được rằng thế giới biến đổi khôn lường. Song nguyện cảnh chỉ ra cho tôi rằng, trắc trở của vận mệnh chính là đứa con cưng của Thượng ̣Đế, chỉ khi dấu chân in trên đầm lầy gian nan nguy hiểm mới có tư cách thưởng thức màu sắc rực rỡ của ngày mai, mới có thể nói một cách tự hào rằng: Cuộc sống của tôi không vô vị.

Tôi không biết sau khi bị ngã có thể đứng dậy được nữa hay không, bờ vai non yếu của tôi vẫn còn luôn được sự vỗ về an ủi của cha mẹ một cách thân tình, song nguyện cảnh đã nhìn thẳng vào tôi, nếu cứ nằm xuống thì ngọn lửa cảm xúc mạnh mẽ bị dập tắt, con đường phấn đấu sẽ bị gián đoạn, chỉ cần còn có ngọn đèn le lói niềm tin, thì không có lý do gì trở thành kẻ hèn nhác trong cuộc sống, tù nhân của vận mệnh được. Vị thần của thành công thường ngó ngàng đến những dũng sĩ không biết sợ hãi, và truyền cho họ điều bí mật của việc gắn kết cành lá ô liu: Đó là làm tan vỡ lớp băng đóng trên mặt hồ.

Tôi không biết những gì tôi đã gieo trồng liệu có đem lại thu hoạch hay không, giấc mơ muốn gì được nấy luôn luôn dừng lại bên chiếc gối trên giường. Song nguyện cảnh gợi ý cho tôi rằng, cuộc đời con người như bốn mùa vậy, mùa xuân gieo hạt, mùa hè cấy trồng, mùa thu gặt hái , mùa đông cất giữ. Gieo trồng niềm hy vọng, gieo giắc sự sống, hy vọng khiến cho cuộc sống tràn đầy màu sắc, sức sống mạnh mẽ sẽ nhổ hết trảng cỏ dại trong cõi lòng hoang vu, thường cứ cho rằng sự ấm áp của trần gian đều được những tia nắng mặt trời rọi chiếu, thực ra những hạt giống trong cõi lòng của mỗi chúng ta đều có thể truyền tải nguồn năng lượng thần kỳ ra bên ngoài.

Tôi không biết mình liệu có say đắm trong những bó hoa tươi và những tràng vỗ tay trước mặt mình hay không? Niềm vui nỗi buồn trước niềm vinh nỗi nhục đã khiến tôi thấm thía được những huyền bí của nhân sinh. Song Nguyện cảnh chỉ ra cho tôi biết rằng: Vinh dự, danh tiếng, như những liều thuốc phiện vậy, nếu sử dụng đúng liều lượng thì nó là loại thuốc chữa bệnh rất tốt, nếu quá say mê với nó thì sẽ bị thịt nát xương tan, hồnbay phách lạc. Vinh dự và danh tiếng chẳng qua chỉ là một hình thức nghỉ ngơi tạm thời, là một lần điều chỉnh luồng hơi hô hấp. Con người ta rảo bước trên đường đời, không phải là đã về đến đích , chẳng qua chỉ là khách qua đường ung dung tự đắc.

Tôi không biết rằng khi đã đưa ra sự chân thành rồi thì liệu có thể đổi lấy tình bạn hay không? Hiện tượng lời lãi qua lại phàm tục trên cõi đời này đã nhuộm thành vết nhơ cho nền văn minh ngàn năm. Song nguyện cảnh dạy cho tôi rằng: Giá trị của sự thẳng thắn và chân thành ngang giá với vàng mười, không bao giờ bị hạ giá, luôn làm bạn với thẳng thắn và chân thành, thì những gì mình bỏ ra cũng đều là lòng tự tin chắc chắn, rồi thu hoạch sự ấm áp và thuần khiết, định nghĩa đã biết được chính là niềm vui trong thông thoáng và rộng mở, là niềm hạnh phúc trong sự thông cảm. Bất cứ công danh lợi ích gì đổi bằng a dua nịnh bợ, chỉ có thể để lại cho ai đó sự ân hận trong cơn đau âm ỉ mà thôi .

Tôi không thể biết rằng tình cảm chân thật của mình đã bỏ ra liệu có thể đổi lấy tấm lòng thơm thảo hay không. Sự thanh cao lạnh lùng từng đẩy ta rơi suống vực sâu lạnh lẽo cô đơn. Song nguyện cảnh chúc phúc tôi rằng, khi cơ hội hiện ra trước mặt thì phải nắm bắt cho thật nhanh, phải thể hiện lời răn của mình, đó là “dũng cảm và thử nghiệm”. Quả quyết sẽ không làm bạn phải ân hận, miệt mài theo đuổi sẽ mang lại vận may cho bạn, dám yêu dám ghét mới có thể có được nhân sinh hoàn chỉnh.

Nguyện cảnh làm xua tan đám mây mù dày đặc trong trái tim tôi, nguyện cảnh đã tô vẽ bầu trời trong sáng cho tôi.

Đó chính là niềm hy vọng mãi mãi, và là mục tiêu của tôi ……
Về Đầu Trang Go down
https://10a2.darkbb.com
*..*[P]uPu
Admin
*..*[P]uPu


Tổng số bài gửi : 142
Points : 189
Reputation : 0
Join date : 02/09/2009
Age : 30
Đến từ : Tử Cấm Thành !!!!!!!!!

Tuyen tap bai van hay Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tuyen tap bai van hay   Tuyen tap bai van hay EmptyFri Sep 18, 2009 9:00 pm

Tôi là Thiên sứ

Hồi còn rất nhỏ, tôi thường thấy mẹ mặc chiếc váy màu trắng, trông mẹ sao mà xinh đẹp, sao mà vui vẻ vậy. Bàn tay nhỏ xíu của tôi nằm trong bàn tay mẹ sao mà hạnh phúc vậy! Hồi đó, mẹ chính là Thiên sứ trong trái tim tôi. Thế nhưng mẹ cứ lại hay gọi yêu tôi rằng “An Kỳ, con mới là Thiên sứ của mẹ!”

Tôi không phải là Thiên sứ, bằng không thì người được đón lên thiên đường chính là mẹ, chứ đâu phải là tôi?

Trong nhật ký của mình, mẹ viết: “Mong An Kỳ của mẹ tốt đẹp như Thiên Sứ vậy!” Tôi lau khô nước mắt, mẹ mong tôi trở thành Thiên sứ, giống như Thiên sứ vậy, thế thì tôi sẽ làm một Thiên sứ, cho dù tôi không phải là Thiên sứ thì tôi cũng phải cố gắng. Song, Thiên sứ là như thế nào nhỉ?

Có lẽ giống như mẹ chăng?

Thế là tôi để tóc dài, chải chuốt cho thật đẹp. Tôi mặc chiếc váy trắng dài, bước chân nhẹ nhàng. Lời ăn tiếng nói nhỏ nhẹ, cử chỉ động tác cũng nhẹ nhàng. Tôi ngắm mình trong tấm gương, trông tôi sao mà giống mẹ vậy. Trái tôi nói với tôi rằng: “Trông em giống Thiên Sứ thôi, chẳng qua vì trông em xinh xắn, chứ em không phải là Thiên sứ !”

Làm thế nào để thành Thiên sứ nhỉ? Tôi tự hỏi mình như vậy, song không có đáp án. Có lẽ Thiên sứ là tốt đẹp thật sự chăng? Tôi lại nghĩ, thế là tôi đi tìm cái tốt đẹp thật sự vậy.

Tôi bắt đầu bắt chước nụ cười trên môi mẹ, rất ấm áp, rất thoải mái. Tôi tặng cho mỗi người nụ cười như vậy, bất kể người đó nghèo nàn hay là già yếu bệnh tật. Có lẽ trên đời này rất cần những nụ cười như vậy, có lẽ là tôi, trái tim tôi ngày càng trở nên trong suốt, nhẹ nhàng. Thế giới rất đẹp, nụ cười rất đẹp, song tôi không phải là Thiên sứ. Tôi thường nói chuyện với trái tim tôi rằng, làm thế nào để trở thành Thiên sứ nhỉ? Tâm hồn tôi không có đáp án rõ ràng, song tôi đang cố gắng!

Mãi cho đến một hôm, tôi cầm chiếc phiếu phục vụ tình nguyện của mẹ để lại, đến “Ngôi nhà trẻ em”, tôi dường như cảm thấy tại nơi đây sẽ chắp cho tôi đôi cánh của Thiên Sứ.

Những đứa trẻ mồ côi, những đứa bé khuyết tật trông mà tội nghiệp, song tôi cảm thấy mình rất hạnh phúc khi được làm những việc giúp đỡ các em. Cho dù những công việc đó chẳng qua chỉ là quét dọn nhà cửa cho các em, dạy các em vẽ tranh, viết chữ và tập đọc, rồi cùng các em chơi các trò chơi. Trông nụ cười ngây thơ của các em, tôi cảm thấy, các em mới là Thiên sứ, tôi cũng là thiên sứ.

“Chị Thiên sứ ơi, chị chơi cùng em với nhe.́” Một em bé gái trông như một Thiên sứ mỉm cười nói với tôi, “Chị hiền lành quá nhỉ.” Đây chính là một lời khen tốt nhất dành cho tôi.

“Soạt.” Thế là đôi cánh của tôi giang ra. Thì ra, lương thiện và chân thành mới là đôi cánh của Thiên sứ. Thế là tôi nghĩ đến mẹ tôi.

Thì ra, mẹ luôn hy vọng tôi trở thành con người lương thiện, chân thành, tốt đẹp như Thiên sứ vậy.

Tôi vỡ lẽ ra rồi, và cũng đã làm như vậy rồi.

Tôi là một Thiên sứ, rất tốt đẹp.
Về Đầu Trang Go down
https://10a2.darkbb.com
DevilTear_H.T.N.P
Lớp Chồi
DevilTear_H.T.N.P


Tổng số bài gửi : 115
Points : 156
Reputation : 1
Join date : 07/12/2009
Age : 29
Đến từ : Far Far Away

Tuyen tap bai van hay Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tuyen tap bai van hay   Tuyen tap bai van hay EmptyFri Dec 11, 2009 11:09 am

Hôm nay ủng hộ box Văn tí Tuyen tap bai van hay Avatar8m

Giữ lại và buông ra


Lần đầu tiên tớ biết phải giữ lấy một thứ nào đó, là khi tớ lên 6 tuổi. Tết năm đó, mẹ mua cho tớ một quả bóng bay có bơm khí hidro.

Quả bóng nhẹ ơi là nhẹ, chỉ chực bay khỏi tay mình. Mẹ sợ quả bóng bay mất, cứ luôn miệng nhắc:
- Con nhớ giữ chặt lấy sợi dây, không là quả bóng bay lên trời đấy!
Nghe lời mẹ, tớ đã giữ lấy sợi dây thật cẩn thận. Đi đâu xa, tớ buộc nó vào cánh cửa để nó cố định ở đó. Đến sáng mùng Một Tết, mẹ bảo tớ có thể thả quả bóng đi được rồi. Khi tớ tỏ ý tiếc, muốn giữ lại, mẹ đã bảo rằng một quả bóng bay thực sự là quả bóng bay sẽ trở về với bầu trời và mang theo những điều ước tốt lành vào buổi sáng đầu năm. Thế là tớ đã lấy bút, ghi một điều ước lên giấy bằng những dòng chữ nguyệch ngoạc. Nhìn quả bóng tuột khỏi tay, bay xa dần, tớ đã hiểu thế nào là tiếc nuối. Tiếc nuối là khi tớ rời tay ra khỏi một thứ mà tớ đã gắn bó. Dù vậy, tớ vẫn phải làm thế, vì nếu giữ lại, thì chưa hẳn đã là tốt hơn.
Có nhiều thứ khác, mà tớ cũng phải phân vân rất nhiều giữa việc cần phải giữ lấy hay buông ra.
Là những ngày khi mẹ không còn. Bố định lấy dì. Tớ chẳng thích thế một chút nào, chỉ muốn giữ bố lại, để bố mãi là “của riêng” của hai chị em. Cảm giác lúc đó lạ lắm, như là sắp có người phụ nữ nào đó “cướp” đi bố của tụi mình vậy. Nhưng dì vẫn về. Có người phụ nữ trong nhà, tất cả đều gọn gàng và ngăn nắp hơn. Dì thương chúng tớ như con, lại còn rèn cho tớ những tính tốt của con gái nữa. Đôi lúc, tớ cứ tự hỏi nếu như tớ nhất quyết giữ lấy bố làm của riêng, thì liệu bây giờ, chị em tớ có được một gia đình hạnh phúc hay không?
Là khi, nhỏ bạn thân của tớ có “người ta”. Cảm giác mất mát ghê lắm khi mà nhỏ mở miệng là “người ấy” và “người ấy”. Dường như tớ biến thành người vô hình vậy, dù tớ và nhỏ đã có mấy năm trời gắn bó chứ bộ. Tự dưng, tớ muốn “ phá” tình yêu ngọt ngào của nhỏ. Để nhỏ mãi mãi là nhỏ bạn thân thiết của tớ, luôn bên tớ mỗi lúc tớ cần, sẵn sàng lê la dạo phố với tớ bất cứ khi nào tớ muốn. Nhưng nhìn ánh mắt rạng ngời của nhỏ, giọng nói hân hoan của nhỏ thì tớ hiểu rằng, dù muốn hay không thì một ngày nào đó, vẫn có một gã trai “đánh cắp” trái tim của nhỏ, mang đi. Dẫu vậy, nhỏ vẫn là bạn thân của tớ, vẫn thương yêu tớ và tớ cũng vậy, cũng yêu nhỏ như trước đó. Cho dù tớ có rời tay nhỏ ra, thì chúng tớ vẫn cứ là bạn tốt. Tình bạn ấy, đâu có mất đi mà nó chỉ hơi khác đi một chút thôi mà, miễn là tớ đủ cảm thông và thấu hiểu nhỏ bạn thân.
Là khi, tớ bị ốm nặng trong khi kì thi học sinh giỏi quốc gia đang đến gần. Tớ muốn buông tay lắm chứ, để được nằm nhà, ăn cháo dì nấu và chìm vào những giấc ngủ miên man. Chỉ có điều, kì thi ấy đã được tớ chờ đón với bao nhiêu kì vọng, đam mê và hơn hết, nó còn chứa đựng một phần tương lai của tớ. Thử buông tay ra xem… Tớ nhớ như in cảnh dì bưng bát cháo, dỗ dành tớ ăn cho hết, để còn…đi thi. Đó là một cơ hội đặc biệt, chỉ đến có một lần. Đó cũng là lần đầu tiên tớ thấm thía cảm giác phải nhọc lòng giữ lấy một cái gì đó cho mình đến thế.
Giữ lấy hay buông ra, suy cho cùng, là tùy thuộc vào hoàn cảnh của mỗi người. Đôi khi, buông ra lại là giữ lại được rất nhiều còn giữ lại thì chẳng níu kéo được gì cho mình cả. Chỉ cẩn bạn lắng nghe trái tim và lí trí mình mách bảo thì hẳn bạn sẽ biết được rằng, khi nào bạn nên giữ lấy, còn khi nào bạn cần phải buông ra. Hãy sáng suốt nhé bạn!


Nguồn:
Mực Tím
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





Tuyen tap bai van hay Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tuyen tap bai van hay   Tuyen tap bai van hay Empty

Về Đầu Trang Go down
 
Tuyen tap bai van hay
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Tuyển nhân viên

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Trường THPT Lương Thế Vinh Lớp 10a2 :: Góc Học Tập :: Văn Học-
Chuyển đến